Hồi học cấp 3 cứ ao ước được lên thành phố học Đại học – Cao đẳng, nhưng khi lên rồi thì có thật sự sướng như những gì mình nghĩ, những minh chứng sau đây sẽ cụ thể hơn cho câu nói đó.
Cấp 3 có lẽ là cái thời vô tư vô lo nhất trong mỗi chúng ta sau khi đã trải qua “cuộc chiến” khốc liệt để cạnh tranh suất tốt nghiệp Đại học hay nhẹ nhàng hơn là Cao đẳng. Nhưng đó là những suy nghĩ của tôi về sau này, trước đó 3 năm cấp 3 tôi đã từng nghĩ cuộc sống lên Đại học nó màu hồng với những tháng ngày ăn chơi tụ tập bạn bè mà không bị cha mẹ quát mắng hay lo lối om xòm mỗi khi về muộn. Rồi được ngắm những thành phố hoa lệ, những tòa nhà cao tầng được đi chơi và nhất là có rất nhiều bạn bè từ khắp mọi miền của tổ quốc.
Mà quả thật là nó màu hồng thật, với tôi Đại học vẫn màu hồng nếu như nó không có triết học, toán cao cấp, kinh tế vĩ mô… và cả những khóa luận đau đầu với những lần thi trượt và trầy chật với qua môn. Nói đến đây nhiều bạn sinh viên đang thấy mình trong đó, có những bạn thì bĩu môi lẩm nhẩm “tao không thế”!!! Nhưng đó là mày, còn đa phần là thế! Bởi vì cuộc sống này có quá nhiều thứ thú vị còn hơn việc học và người ta chỉ học khi có một động lực lớn. Tao cũng vậy động lực của tao là lấy cái bằng để ra trường có việc làm. Đấy là lý do tao lên Hà Nội và quen chúng mày cũng như ngồi đây viết confession nhảm sau 3 năm chờ ra trường.
Tao viết ra cái này cho bọn cấp 3 nó bớt ảo tưởng, cho những đứa giỏi chuyên cắm đầu vào học hãy bỏ thời gian đi chơi nhiều thêm một chút. Cho những đứa lười học lấy động lực ra trường mà hoàn thành mục tiêu. Tất cả để nhận định đúng lại câu nói LÊN ĐẠI HỌC SƯỚNG MÀ!!!@@@ còn sướng hay khổ thì tùy mỗi đứa chứ? Phải không?
Nhớ lại thời cấp 3, mồm cô giáo tao luôn xoen xoét để bọn tao lấy động lực: “lo học cho tốt đi, rồi lên đại học tha hồ chơi”. Cũng chính là cô thủ thỉ “em ơi đừng yêu vội, để dành lên đại học chắc chắn thoát ế”. Không chịu thua, thầy giáo cũng rỉ tai “thi học kỳ quá là đơn giản rồi, cố vào được đại học kia kìa”.
Đợt đấy, tao cũng như đám bạn nào dám cãi, mặc dù biết thừa đó là lời động viên và nói dối nhưng vẫn hi vọng vào lời thầy cô, bọn tao càng dốc sức học hành cẩn thận, cuối cùng đứa nào cũng đỗ vào những trường đại học danh tiếng mỗi mình tao tạch. Thế nên mới học Cao đẳng Dược.!!. Quay lại với cô giáo tao đã… sau những gì thầy cô “hứa hẹn” rằng lên đại học sẽ được chơi, được có người yêu lại xa vời đến thế? Ôi những cô cậu sinh viên năm nhất bỗng giật mình bừng tỉnh, thì ra mình đã quá “lầm tưởng” vào cuộc sống đại học rồi!!!
Đã từng hy vọng sẽ gặp được bước chân ái ở nơi giảng đường đông đúc, nhưng thực tế phũ phàng run rủi cho mình toàn gặp “học lại”, “nợ môn”…
30 chưa phải là Tết, mà điểm 2 không phải là dốt! Đôi khi điểm 2 nó cũng quan trọng như điểm 10 vậy! 2/4 tức là thang điểm 4 bọn mày lên học Đại học Cao đẳng (học tín chỉ sẽ hiểu thang điểm này 2k1 à)
Ai cũng từng được nghe: “Học đại học dễ lắm”, nhưng chẳng mấy người chịu kiên nhẫn nghe nốt vế sau: “Ừ thì là dễ tạch ý mà!” Hoặc kiểu như học đại học là học đại ấy mà!!
Cứ tưởng có người yêu thì sẽ bớt cô đơn, trái tim luôn ngập tràn ấm áp, nhưng sự thật là chỉ có qua môn mới khiến sinh viên hạnh phúc như vậy…
Đi học đại học mới thấy điểm 4 và điểm 10 chẳng khác gì nhau, tất cả những gì sinh viên cần chỉ là qua môn thành công!
Ai cũng nói thi đỗ đại học chính là cá chép hoá rồng, nhưng đi học rồi mới biết thi qua hết môn chính là Đông Hải Long Vương!
Cấp 3 thì lo kiểm tra miệng, kiểm tra 15 phút… cứ nghĩ lên đại học sẽ được thoải mái vui chơi, nhưng nào ngờ cuộc sống đại học còn khốc liệt hơn nữa…
Cứ tưởng lên đại học sẽ không còn những đêm thức làm bài tập toán đến tẩu hoả nhập ma, ai ngờ ở đại học còn có những môn đáng sợ hơn cả toán!!!
Ai cũng nói đại học là thiên đường của trai xinh gái đẹp, đi 1 bước gặp được mỹ nhân, đi 2 bước liền gặp soái ca, nhưng sao tôi toàn va vào mấy người vừa cận thị vừa mặt mụn thế này???
Tao chỉ nói nhẹ thế thôi! Còn bọn 2k1 nghĩ sướng thế nào thì tùy bọn 2k cũng như 99er và 98er như tao than khổ thì chúng may lo cuộc sống đi. Hi vọng gặp chúng may ở ngoài đời để được cùng nhau ôn nghèo kể khổ.!!!
Sưu tầm